Lúc còn bé mọi người hay thường hỏi
Mẹ làm gì? Em bập bẹ “ Khuyến nông”
Mẹ của em là bạn của cây trồng
Là hàng xóm của bao nông dân khác
Lên vài tuổi em vào mẫu giáo
Đưa sớm hơn, đón vẫn sau cùng
Mẹ vẫn miệt mài với công việc chung
Vì nông dân vẫn cần có mẹ
Lớn một tí em vẫn mình tự lập
Không được đón đưa như bạn cùng trường
Vẫn một mình đi trọn cả tình thương
Để yên tâm mẹ đi làm nông nghiệp
Rồi năm tháng lớn dần em hiểu
Vất vả mẹ mình khi làm khuyến nông
Mẹ lên nương rồi lại xuống đồng
Đem kỹ thuật nối bờ vui khoa học
Lòng thầm gọi “cố lên nhé mẹ!”
Vì nông thôn vì các bác nông dân
Con cố gắng không làm mẹ bận
Học hành chăm mang dâng mẹ điểm 10
Rồi mỗi ngày lên lớp nghe giảng bài
Cô giáo con đứng trên bục giảng
Dạy cho con bao kiến thức hàng ngày
Còn với mẹ cũng làm cô giáo
Bục giảng là chân ruộng, bờ đê
Truyền đạt nông dân sôi nổi say mê
Mẹ ngàn đời là cô giáo của con
Trường học làm người con luôn ghi nhớ
Đem tiến bộ về cho cây thêm trái
Cho nông thôn hát khúc khải hoàn./