Mẹ và con ngồi bên

Cầm tay mẹ con hỏi:

Mẹ, mẹ ơi mẹ à

Sao bàn tay của mẹ

Không trắng trẻo mượt mà

Móng không tô xanh đỏ

Như tay mẹ bạn con?

 

Mẹ cười và khẽ nói:

Này con ơi con à

Mẹ là khuyến nông viên

Bàn tay sao trắng mịn

Sao tô xanh tô đỏ

Mẹ còn đi cấy lúa

Đi trổ bắp trên nương

Đi thả cá trên hồ

Đi trồng cây ăn quả

Rồi nào lợn nào gà

Một tay mẹ chăm sóc

Cùng bà con nông dân.

 

Lúa vàng và trĩu hạt

Ngô kín bắp thẳng hàng

Cá, lợn, gà, bò, dê

Cứ lớn nhanh như thổi

Cả cây ăn quả nữa

Chín hồng như thiếu nữ

Đang độ tuổi đôi mưoi

Là mẹ được yên lòng.

 

Bàn tay mẹ lúc đó

Lại nấu cơm kho cá

Lo cơm dẻo canh ngọt

Cho ba và cho con.

Mẹ sẽ thấy ấm long

Khi con lớn từng ngày

Từ tình yêu của mẹ

Từ ngô, gạo, sắn, khoai

Do tay mẹ vun xới.

Vậy thì con ơi con

Tay thế đã đủ đẹp

Tay thế đã đủ mềm

Đã đủ yêu và thương

Bàn tay mẹ của con

Bàn tay làm nông nghiệp./.